Người làm báo Hưng Yên

http://nguoilambaohungyen.vn


Chùm thơ của tác giả Nhụy Nguyên

Dưới tán quê nhà
 
Đã nhòe đi giữa muôn màu dâu bể
hôm nay về ngồi rục bên bụi chuối
vẫn đó đôi cu cườm thủng thẳng ăn cơm thừa của mèo
rồi bay lên chái bếp
ngôi nhà tranh dột nắng sau hiên mùa làm mênh mông
nhức nhối
mà bầy cổ tích vẫn chen nhau trú mưa dưới tán lá hư huyền
 
Sót củ khoai oằn lòng nảy mầm nơi góc chạn
giật mình nhớ xưa xa lấm bết triền đê lùa trâu về nằm mơ giấc   lẫy lừng bể khổ
con ếch dưới nhăng(1) đã im hơi đã mê tơi cuộc chơi
của giun dế bên trời
ngoài vườn hương cau thơm như người qua sông người về từ
tịnh xứ...
 
Ầu ơ trong cơn mộng lại tơi bời giông gió
con gà sống bạc lông lơ ngơ mòn vẹt đôi chân bới rách
bóng mình
có chuyến thời không phiêu bồng qua ngõ
mà ta còn ngồi đây mục dần bên bụi chuối
mà mầm xưa vẫn xanh nhói bóng vô thường.
--------
1. Vật dùng để đựng nước của người Huế.


Và hơi thở trôi đi
 
Đừng nói về cao xanh
em hãy nhìn lên trắng trời vương miện
đừng ngắm cơn bão Covid
em hay chăng nghĩa nhân giữa hoang hóa xuân thì
những thiên thần trắng đêm trắng dòng trắng thời mộng mị
 
Ôi cơn mê của gió
nhiều linh hồn đang ở yên trong vòng tay ân từ dưới bóng ngàn linh diệu
 
Em hãy quay về vườn tâm hong nắng
mênh mang mênh mang cánh đồng thơ dại
 
Ôi hoang lạnh bên trời
ngày chúng ta đốt rừng đuổi con thú lìa đàn, ngày chúng ta
khoét rỗng nơi đây
dựng ngôi nhà hạnh phúc và thắp lên ngọn đèn nối bấc vào
cội nguồn dâu bể
trái đất đang xoa lành những vết thương
 
Trái đất đang xoa lành những vết thương
người người dìu nhau qua biển khổ
dòng đời trôi như giấc mơ được đánh bóng
nhiều lúc anh không thở nổi
em ơi nhiều lúc anh không thở nổi
hình như quanh đây trẻ em gục giữa sa mạc bụi mờ
và hồ như ai đang gào thét ở một sa mạc văn minh khác...
 
Này em
có nghe diệu âm đầy trời
loài vi rút sóng tâm kiêu sa nơi cơn đau bản thể
em nguyện ước điều gì khi anh chưa buông ánh nhìn thù hận
khi anh quét sơn lên ngôn tự thanh bình
và trong lâu đài ảo ảnh anh vẫn âm thầm khiêu vũ cùng ngạ quỷ phiêu linh
 
Này em màu nào cũng kiêu sa và cưu mang sắc uẩn tuyệt mù
và cuối cùng là màu trắng
 
Và cuối cùng là màu trắng
em ơi trong bức tranh vũ trụ khôn cùng
ai như chiếc lá ven đường
ngày không người qua lại
 
Một hơi thở đủ cuốn đi huyễn mộng xanh ngời...

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây