Vài chuyện vui lạ trong làng báo Việt Nam

Thứ năm - 14/03/2019 16:44
Vài chuyện vui lạ trong làng báo Việt Nam
Vào lúc An Nam Tạp Chí có cơ bị đình bản, Tản Đà tính nước đem báo từ Hà Nội vào Vinh, ông phải tới Vinh thường xuyên lo việc này, vì thế những ngày ấy công việc tòa soạn có khi phải làm trên xe lửa nối hai thành phố...
Chuyen cuoi lang bao

1. “Toa” soạn chứ không phải “toà”

Vào lúc An Nam Tạp Chí có cơ bị đình bản, Tản Đà tính nước đem báo từ Hà Nội vào Vinh, ông phải tới Vinh thường xuyên lo việc này, vì thế những ngày ấy công việc tòa soạn có khi phải làm trên xe lửa nối hai thành phố. Có hôm, sáng từ Hà Nội xe lửa vào Vinh, đêm lại từ Vinh xe lửa ra Hà Nội. Tản Đà làm riết công việc tòa soạn lưu động kiểu ấy khiến ông soát vé  chẳng những quen mặt kí giả mà quen luôn cả đồ nghề làm báo của Tản Đà:  một cái giỏ tre đan, bầy công khai vài thứ mà chỉ cần nhìn là...khỏi phải soát vé. Xin trích nguyên văn bài tường thuật một buổi làm việc trên tầu của ông chủ bút hay thơ này: “Chuyến ấy tôi cùng đi với ông ở Vinh về. Hành lý của ông là một cái chai, một cái cốc, dăm quả nem và một cái khăn mặt ướt đựng trong cái giỏ tròn bằng tre đan có quai xách. Thường lúc buồn ông vẫn uống rượu trên tàu. Xe chạy được vài ga, ông trùm vạt áo lên mặt để ngủ cho đỡ gió. Tôi hết chỗ nằm phải ngồi cạnh ông để ngủ gật. Đến một ga, một ông soát vé lên đánh thức hành khách rầm rĩ để làm bổn phận. Ông gắt người nọ cự người kia. Đương đêm ai phải dậy mà không khó chịu và nhanh nhảu lấy được vé ra cho ông ta khám ngay. Nhưng lạ một nỗi là ông ta không đánh thức ông Tản Đà mà chỉ ngó nhìn vào cái giỏ có lòi cái cổ chai ra mà thôi rồi yên trí hỏi vé tôi là người bên cạnh.”  (Nguyễn Công Hoan, Tao Đàn số 9-10 năm 1939)

2. Là nhà báo mà không biết chụp hình.

Đây là tự thú của phóng viên chiến trường Tô Hòai, tác giả Dế mèn phiêu lưu kí. Chính ông kể lại: “Hương “đen” dường như cũng chẳng để ý vẻ ngần ngại thế nào của tôi, lại móc trong lưng ra một khẩu súng Brô-ning nhỏ, đen bóng như con quay sừng. Bao giờ thấy súng tôi cũng có một cảm tưởng nghiêm trọng khác thường. Cách mạng phải có những cái này chứ, tôi vẫn cho là thế. Ít lâu sau ngày cách mạng thành công, Xuân Thủy chủ nhiệm báo Cứu Quốc cho tôi một khẩu súng lục. Chắc là súng giả, vì trông nó gồ ghề màu bồ hóng không loang loáng như súng của Hương “đen”. Tôi giắt sau lưng áo, cũng không mở xem bao giờ. Thế mà tôi đã đeo khẩu súng ấy với cái máy ảnh Leica – mà tôi không biết chụp – làm phóng viên báo đi Nam tiến, vào tận mặt trận Nha Trang và Củng Sơn ở Nam Trung bộ” (Những gương mặt NXB Hội Nhà Văn 1997 trang 277).

3. Mỗi nhà báo một tòa soạn riêng 

Chế độ cao này đươc áp dụng từ thời kháng chiến chống Pháp: “Ở Chiến khu 8, vùng Đồng Tháp Mười, ông Trần Văn Trà dành cho văn nghệ sĩ một chế độ sinh hoạt thoải mái, mỗi người ở riêng một căn chòi, tha hồ đi đứng, ngồi nằm, miễn là có cố gắng sáng tác. Nguyễn Bính đi lên trên ấy hồi nào, tôi không hay, vì bận rộn công tác cho Đoàn Thanh niên Cứu quốc. Thế rồi từ Chiến khu 8, trên báo Tổ Quốc, hoặc do các bạn đi công tác trên ấy chép lại, tôi vui mừng khi đọc được những vần thơ tươi mát, đôn hậu chứng tỏ nhà thơ đã hội nhập được với cuộc sống mới. Hãy nghe:

"Thấy dừa lại nhớ Bến Tre,
Thấy sen lại nhớ đồng quê Tháp Mười
Trong Trường ca Đồng Tháp:
Hình thôn dáng xóm thương thương,
Hoa ô môi nở bốn phương anh đào…
Hoa sen nở chẳng đợi chi mùa hạ,
Chim hít-cô hót cả những chiều mưa.”

Nhà văn Sơn Nam kể như trên rồi nói rõ mục đích việc hồi tưởng của mình: “Dẫn chứng dông dài như trên vì hiện giờ gần như các tuyển tập của Nguyễn Bính ít thấy những đoạn thơ ấy”. Và Sơn Nam kể thêm, để thơ trên báo của mình đến được với người đọc, Nguyễn Bính mở hẳn một cửa hàng, một cơ sở phát hành. “Anh làm chủ hiệu sách tư doanh (có lẽ là đầu tiên ở chiến khu), nhà sách Nhân Dân, bảng hiệu ghi rõ ràng. Tấm ảnh Hồ Chủ tịch khá to chưng bày sát vách, bên dưới, ghi mấy chữ: Thả Thơ”. Sơn Nam có đến cửa hàng sách này, ông kể: “Trong khi anh đang xào nấu món gì đó ở sau bếp, tôi nằm võng, hút thuốc mặc dầu bên cạnh sẵn chai rượu đế, nhưng tôi không màng vì dường như tạng phủ của tôi dị ứng với rượu. Anh trao cho tôi những bài thơ cắt trong báo, lúc ở Chiến khu 8. Bài thơ dài, đề tài “địch vận”. Cô gái đẹp tên Hương đã lân la với bọn trong đồn bót. Ta mở trận đánh, đạt kết quả như ý muốn nhưng Hương bị thương:

"Trên giường bệnh, trong một căn nhà vắng,
Hương bâng khuâng nhìn ánh nắng bên ngoài.
Trận xung phong làm chết mất anh Hoài,
Và lạc đạn, một tay Hương bị gãy.
Còn anh Bạch, tung hoành trong trận ấy,
Giờ đem quân đi tác chiến phương nào?
Hoa ô môi mường tượng xác anh đào,
Theo gió rụng như mưa dầm lã chã."

Thi sĩ Nguyễn Bính còn tìm cách xuất bản miệng các bài thơ in báo của mình. Nhà văn Sơn Nam kể:  “Buổi ấy, người ở ven sông Cái Lớn ít được dịp tiếp xúc với cách phát âm nghe như gắt gỏng, khó hiểu của người Việt từ đồng bằng sông Hồng. Mặc chiếc áo bà ba đen, không cài nút cổ, Nguyễn Bính đã nghiêm túc lên sân khấu, giữa tiếng hoan hô vang dậy:
"Chim kia có cánh thì bay,
Con ơi, có nước thì mày phải thương.
Thà rằng chết giữa chiến trường,
Còn hơn chết ở trên giường thê nhi.
Tổng phản công sắp sửa đến kỳ!"
(Theo Ở chiến khu 9 NXB Trẻ 2002)

4. Máy in công nghệ bẹt- nốp và … 

Đó là hai phương tiện đặc biệt các nhà báo nước ta từng sử dụng. Theo nhà văn Sơn Nam thì trong chiến khu Đồng Tháp Mười hồi chống Pháp, tuy có khi phải viết đại tự bằng bút xơ dừa, nhưng cánh văn nghệ và báo chí có hẳn một nhà máy in có tên chữ Tây là Bẹt – Nốp dịch ra là  bột nếp. Nhà máy này theo công nghệ in: bột nếp, trộn với nước cho nhão, nện cho bằng phẳng, trở thành như miếng xu xoa (thạch), áp lên đó bản gốc của văn bản, viết với mực đậm, rồi đặt giấy trắng lên, mực sẽ hút vào. Cái máy ấy khi in xong, phơi khô, bẻ ra từng cục, bỏ vào túi, xách đi nhẹ nhàng.

Đó là chuyện in ấn xuất bản ngoài vùng giải phóng. Ngay trong vùng địch kiểm soát, ngay trong nhà tù Mỹ Ngụy việc ấy vẫn được tiếp tục. Ông Lê Quang Vịnh kể lại: “Lúc tôi 25 tuổi, bọn Mỹ – Diệm xử án tử hình tôi rồi chuyển thành chung thân khổ sai, đày ra nhà tù Côn Đảo. Trong chuồng cọp tôi bị bắt buộc phải nằm suốt ngày. Trên vách chuồng cọp tôi thấy chi chít những chữ được ghi bằng nhiều cách khác nhau. Có những dòng được khắc trên vôi bằng một cái xương mắm, có những chữ ghi bằng máu, có những chữ ghi bằng than… Dần dần tôi đọc ra một bài thơ dài không biết của ai… Hôm nay mười chín tháng năm/ Hồn con sáng tợ đêm rằm trung thu/ Con đang chúc thọ trong tù/ Con đang dựng một rừng cờ trong tim/ Đêm nay mộng hóa thành chim/ Tung qua lưới sát con tìm về cha…”. Thưa rằng đó là bài thơ “Chúc thọ dưới mồ” mà nhà thơ Viễn Phương viết trong nhà ngục Phú Lợi tỉnh Bình Dương mừng sinh nhật Bác Hồ. Bài thơ đã “tung qua lưới sắt” theo chân  những người cộng sản ra côn đảo để được viết, được khắc lên báo...tường như thế!

Theo Lê Trâm Thành (vanvn.net)
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

THƯ VIỆN ẢNH ĐẸP
5.jpg 66.jpg 29.jpg 49.jpg 20.jpg 42.jpg 13.jpg 37.jpg 6.jpg 67.jpg 31.jpg 50.jpg 22.jpg 43.jpg 15.jpg 38.jpg 7.jpg 68.jpg 33.jpg 52.jpg 24.jpg 45.jpg 16-1.jpg 39.jpg 40.jpg 9.jpg 71.jpg 34.jpg 63.jpg 27.jpg 48.jpg 19.jpg 41.jpg 12-qn1.jpg a-T.jpg 36.jpg 8a334df96fbbb3e5eaaa.jpg ec1643b261f0bdaee4e1.jpg 75528951ab13774d2e02.jpg 740f0438267afa24a36b.jpg 9e931db13ff3e3adbae2.jpg eef9d3a2f1e02dbe74f1.jpg ac94b8a49de641b818f7.jpg ae0f6bdb499995c7cc88.jpg 895e11f733b5efebb6a4.jpg 27c48a2ea86c74322d7d-1.jpg f7b945c06782bbdce293.jpg 0f6e3f741c36c0689927.jpg c23927250467d8398176.jpg 906029e10ba3d7fd8eb2.jpg 32b8e242c0001c5e4511-1.jpg f774eba794e548bb11f4.jpg 7a0a8baca9ee75b02cff.jpg dcd1d242f0002c5e7511.jpg 23289506b7446b1a3255.jpg 66d134e644a498fac1b5-1.jpg 1389b67fa302625c3b13-1.jpg f69297bc83c1429f1bd0-1.jpg 33f61d080875c92b9064-1.jpg e71f3a932feeeeb0b7ff-1.jpg 3b4258344c498d17d458-2-1.jpg aecc18440d39cc679528-1.jpg 01b53b002e7def23b66c-1.jpg 7536f22be75626087f47-1.jpg f87058784d058c5bd514-1.jpg 48dd535d4620877ede31-1.jpg ea6a58024d7f8c21d56e-1-1.jpg 4f0be64af33732696b26-1.jpg b673068913f4d2aa8be5-1.jpg 1d4bb15da420657e3c31-1.jpg 35021b9c0ee1cfbf96f0-1.jpg ffc69024855944071d48-1.jpg 87e8e87cfd013c5f6510-1.jpg f7a58a679f1a5e44070b-1.jpg 5b9e981a8d674c391576-1.jpg dfefc79bd2e613b84af7-1.jpg 02ac9b4b8e364f681627-1.jpg 142989b99cc45d9a04d5-1.jpg fe3d1d75bf087e562719.jpg 94d3461b53669238cb77-1.jpg f38c46ee539392cdcb82-1.jpg 7f5885f9908451da0895-1.jpg e5c4472a52579309ca46-1.jpg 3b20a26fb712764c2f03-1.jpg 0506885d9d205c7e0531-1.jpg d203ce4d69c0a29efbd1.jpg b91ad73673bbb8e5e1aa-1.jpg 520c873d23b0e8eeb1a1.jpg 8f815695f21839466009.jpg d9977394d7191c474508.jpg b94a739fd4121f4c4603.jpg 2799f500528d99d3c09c-1.jpg 0905f0a2572f9c71c53e.jpg 0b4698843f09f457ad18.jpg d5502603818e4ad0139f.jpg c364cdd36a5ea100f84f.jpg 4126eb8e4c03875dde12.jpg 35b9c64f61c2aa9cf3d3.jpg eb2c4421e0ac2bf272bd.jpg cd43fd4859c5929bcbd4-1.jpg
  • Đang truy cập18
  • Hôm nay717
  • Tháng hiện tại119,024
  • Tổng lượt truy cập3,219,779
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây