Chùa Hương Lãng có tên chữ là Viên Giác tự, thuộc thôn Chùa, xã Minh Hải (h. Văn Lâm). Dân gian gọi là chùa Ông Sấm. Chùa có từ thời Lý do Thái hậu Ỷ Lan (x. Ỷ Lan) xây dựng năm Ất Mùi (1115), niên hiệu Hội Tường thứ năm, triều Lý Nhân Tông (1072-1227). Chùa lưu giữ một số hiện vật bằng đá như bệ đá hoa sen, tượng sấu đá quanh chùa, đôi sấu đá tòa tam bảo trên bậc lan can lên xuống.
Bệ đá do bốn con sư tử đội toà sen thành bệ, dài 4,2m, rộng 3,5m, cao 0,15m, ghép bằng những phiến đá hình vuông chạm hoa thiêng mềm mại.
Tầng bệ thứ hai hình chữ nhật như tầng đế nhưng nhỏ hơn, dài 2,27m, rộng 2m, cao 0,35m.
Tầng thứ ba là tầng tượng Ông Sấm (sư tử) dài 2,8m, rộng 1,5m, cao 0,9m. Toàn thân sư tử chạm hoa văn trang trí tinh tế, đạt độ toàn mỹ về nghệ thuật tạo hình. Cách bố trí hoa văn, đường lượn đã cách điệu hóa biến sư tử từ tả thực sang tượng trưng.
Tầng trên bệ là tòa sen hình bầu dục có bốn tầng cánh. Chiều rộng cánh hoa lớn nhất là 3,5m, nhỏ nhất là 2m, đài sen cao 0,6m. Cánh sen bầu dục, mỗi cánh đều chạm nổi hoa văn.
Bệ đá hoa sen chùa Viên Giác kết cấu giống bệ tượng thời Lý. Ngày 13-3-1974, chùa được Bộ Văn hóa - Thông tin xếp hạng Di tích lịch sử - kiến trúc nghệ thuật quốc gia.